Nữ sinh ngây thơ dâng mình cho thầy giáo, đầu, quay lưng đi, thì một bàn tay kéo mình lại. Là bé Mèo… – Anh đừng đi. – Chịu nói chuyện với anh rồi hả. – Em hổng muốn anh biến mất. – Ừ, giờ hết biến mất rồi. – Em xin lỗi… – Ở đây nói hông tiện, mình đi tới chỗ khác đi, để chỗ cho Trang ngủ nữa. Con bé vì em mà thức cả đêm rồi nè. – Dạ. Dắt con bé ra ngoài, đợi con Trang khóa cổng, khóa cửa cẩn thận, Sinh viên ngây thơ trao tặng lần đầu tiên cho thầy giáo mình mới đèo con Mèo hư này đi. Haizz, may là ngủ sớm. – Đi đâu anh? – Tới nhà anh, em định ở ngoài đường nói chuyện cho cảm lạnh chết hả? –